Bài mới nhất

Làm thế nào để biết mình có tình cảm thật sự với ai?

 Làm thế nào để biết mình có tình cảm thật sự với ai?


Bữa lâu mình có nhận được câu hỏi này từ một bạn sinh năm 93. Em gái đó có chia sẻ chuyện em ấy crush một bạn nam người nước nào đó mình không nhớ, chỉ biết là người nước ngoài ). Vài hôm sau tự dưng em ấy kể với giọng hơi hồi hộp. Chuyện là em ấy vừa đi dạo với thằng bạn thân về, lý do lúc đầu mình nhớ mang máng là tối muộn em ấy thèm ăn món gì đó, thế là thằng bạn đi mua và mang tới tận nhà.

Sau đó em ấy có hỏi mình "Em hơi hoang mang không biết bạn ấy có thích em không hả chị?". Mình trả lời "Chị dành câu hỏi này cho em nhé. Chị nghĩ em sẽ là người cảm nhận được. Nhưng tại sao em muốn hỏi thế?"

Thì mình nhớ là em ấy có nói một hồi về cảm xúc với người bạn này. Rồi hỏi mình tiếp "Em nghĩ là bạn ấy có thích em. Vì nhiều lần bạn ấy nhắn tin và nói với em thoáng qua chuyện đó, nhưng em không nhận ra, mà bạn ấy nói rất nghiêm túc nhiều lần rồi. Giờ em cũng không biết thế nào nữa, hình như em cũng có cảm tình với bạn ấy. Em nên làm thế nào?"...

Mình trả lời đại loại như: Thường thì chúng ta hay nhắc đến việc dùng lý trí và trái tim để ra quyết định hoặc lựa chọn hay nhận biết một vấn đề nào đó. Chuyện tình cảm cũng vậy. Đặc thù của trái tim là cảm nhận, nên ai cho nó cảm giác an toàn thì trong tích tắc nó đã biết điều này, nên em sẽ hiểu được vì sao em thích nói chuyện với bạn đó. Và vì lý trí dùng cái đầu, nên nó rất thích phân tích suy luận, cũng chính vì thế nên đến tận ngày hôm sau nó mới cho em kết quả sau một hồi phân tích, em mới chợt nhận ra là "Quái lạ, sao hôm qua mình lỡ nói nhiều thế nhỉ!" như em vừa kể với chị, hoặc có người vài tuần, vài tháng sau mới chợt nhận ra mình đã hành động hay phản ứng thế nào trong cuộc giao tiếp với người đó. Không sao đâu, đây là điều bình thường. Do trái tim nó nhanh hơn não thôi 😆.

Nhưng sẽ lý giải được tại sao với một số người mình cảm thấy không có chuyện gì để nói, hoặc sẽ kiệm lời, vì trái tim nó cảm nhận được từ lúc chạm mặt và nó ra tín hiệu cho em là người này an toàn hay không an toàn để em có cách giao tiếp phù hợp. Chị ngày trước cũng tới khi về đến nhà sau cuộc đi chơi lần đầu với chồng chị xong, chị cũng ngẩn tò te "Sao vừa bị gì nhập mà nói lắm thế không biết )"

Em ấy hỏi tiếp "Thế em không biết là em thế nào với bạn ấy?" Mình hỏi "Em thích nói chuyện với bạn ấy đúng ko? - Đúng chị. Mình nói tiếp: Chị còn nhớ có lần em kể về bạn nam nào đó người nước ngoài mà em crush. Vậy người này em có thấy thoải mái chia sẻ chuyện cuộc sống của mình nhiều như thằng bạn em không hay khi chia sẻ em có thấy mình được là chính mình mà không bị phán xét không? - Không chị ạ.

Như chị nói là trái tim nó cảm nhận được sự an toàn nên em mới thấy em dễ dàng chia sẻ chuyện của mình cho bạn nam đó, vì trái tim nó thích sự kết nối, và nó báo cho em để em giao tiếp. Mà chia sẻ không phải là cứ nói nhiều là hợp, em sẽ cảm thấy có sự gắn kết, đồng cảm, không bị phán xét. Nhưng lý trí nó thích sự mới mẻ, điều lạ lẫm, lãng mạn, trải nghiệm, thử thách, thú vị. Nên trái tim nó như người dẫn lối cho mình vậy đó, mình lắng nghe nó thì mình sẽ có câu trả lời. Cũng vì vậy mà khi lựa chọn người để kết hôn, chúng ta hay được khuyên là "Hãy chọn người có chí tiến thủ, có kinh tế để được bớt khổ", đến khi khổ thì bất đồng quan điểm nhiều hơn hay là than thở trách móc. Còn trái tim thì nó thương, nó yêu, nên nó chấp nhận cùng người đó gây dựng từ bước đầu tiên để có cuộc sống tương lai sau này. Việc chia sẻ, kết nối và cùng nhau phát triển để trưởng thành rất quan trọng trong hôn nhân. Và cái nào bền hơn thì em biết rồi đó.

Đợt mình cũng có nhận được câu hỏi tương tự của một chị. Và sau khi mình nói chị đó cũng nhận ra là "Những người yêu cũ trước đây chị không có cảm giác an toàn và được là chính mình. Có người thì chị luôn chạy theo họ, cảm xúc họ dẫn dắt. Có người thì họ yêu chị nhiều nhưng chị không có yêu nhiều như thế, mà kiểu chỉ thích thích. Nhưng đúng là chị không chia sẻ được nhiều thật!"

Vậy đó mọi người ạ, keywords ở đây mình để lại ở câu hỏi này là "An toàn, chia sẻ, và được là chính mình". Còn chuyện sau hôn nhân như nào bữa nao mình nhớ được câu hỏi nào thì mình mới có động lực viết tiếp. Sau yêu chuyển sang giai đoạn hôn nhân là kỳ cục lắm, nên cứ từ từ mà thong thả ).
P/s: Có vài bạn đặt câu hỏi thì mình trả lời thêm: Bài viết mình hướng tới mối quan hệ đồng điệu về tâm hồn và sự bền vững. Nên sẽ có 3 điều mình tổng kết lại để các bạn lắng nghe chính mình và cảm nhận (an toàn, chia sẻ - sự gắn kết, và được là chính mình). Tại sao cần đủ 3 yếu tố trên? Vì có vài mối quan hệ có sự an toàn để thấu hiểu và đồng cảm, nhưng sẽ chỉ kể chuyện với nhau được các câu chuyện ở giai đoạn quá khứ và hiện tại. Còn sự bền vững là khi 2 người chia sẻ được cả với nhau giai đoạn tương lai phía trước, nếu không có sự đồng điệu và cùng hướng đi rất dễ bất đồng và trái ý nhau.
Chia sẻ từ một cô gái đầu 9x, đã lấy chồng 4 năm.
Chúc bạn nhận ra được người mình cần tìm! ☺️

Không có nhận xét nào

Cảm ơn bạn đã để lại bình luận ^^!